Trang

Hoa Nhân Ái

Bạn có biết về một món quà, món quà khiến người cho kẻ nhận thành bạn của nhau, món quà khiến người cho kẻ nhận được trở thành người hơn; món quà làm người cho có cơ hội nhận ra chính mình, món quà làm người cho trở thành người được nhận. Vì món quà ấy được cho và nhận trong tình yêu. Tôi muốn nói đến Hoa Nhân Ái.

Tình Yêu ...

Mỗi loài hoa đều có mảnh đất của riêng mình. Hoa hồng chỉ nở trên mảnh đất màu mỡ; Hoa xương rồng chỉ nở trong sa mạc.


Riêng Hoa Nhân Ái chỉ có thể nở trên sa mạc của lòng người, nhưng được tráng bằng một lớp đất màu mỡ của yêu thương.

Không ai có thể diễn tả được tình yêu là gì. Nhưng có thể nói đôi điều về miền đất có thể nảy sinh tình yêu. Đó chính là sự hy sinh tự nguyện. Sự hy sinh làm cho ta thành người, làm cho ta thành bạn của người bên cạnh, trước khi có thể nhìn nhận người bên cạnh là người, là bạn của chính mình.

... và Lòng Nhân Ái

Trên vùng đất hy sinh, tình yêu đâm chồi và kết hoa nhân ái, trái của nó là tất cả những gì chúng ta nhận thấy. Ai dám bảo rằng đó là điều không cần thiết trong cuộc sống thực dụng hôm nay ?

Hoa Nhân Ái : rất dễ nhưng cũng rất khó trồng tỉa, rất dễ nhưng cũng rất khó trao tặng, rất dễ nhưng cũng rất khó đón nhận, rất dễ nhưng cũng rất khó nhận ra. Điều khó-dễ ấy là do tình yêu nơi cho và kẻ nhận. Bởi cho không phải là dư của và nhận không phải do thiếu thốn, nhưng là tất cả người cho và kẻ nhận đã cảm thấy khuôn mặt của Tình yêu và cố gắng diễn tả tình yêu ấy...

Nguồn:KHPT.net

Thứ Năm, 12 tháng 8, 2010

Chi Chít Cỏ Non

Hoa Nhân Ái mướt xanh Vườn Tỷ Muội

Mến thương người vời vợi cánh chim bay

Nắng tươi tắn khẽ nghiêng mình an ủi

Chi chít Cỏ Non

Thơm cánh gió nồng say


Ngọn gió se se vuốt ve lòng em nhỏ

Man mác mây trời che đậy những mầm non

Ý rộn rã tỉ tê lòng TỷMuội

Mắt tin yêu bừng tỏa ánh hân hoan


Cứ ngủ đi,

Mộng bình thường thôi nhé

Sợi buồn kia con nhện đã giăng rồi

Trăng lấp lánh ngoài kia nghe tiếng kệ

Mấy vì sao gom nắng lạ trên đồi


Chi chít cỏ non vươn chồi ... thơm phức

Mở đầu trang, trang sách vở yêu thương

Nấc vũ trụ thênh thang vầng kiến thức

Huyền diệu soi,,, cao cả đức Mẹ hiền


Nhất Anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét