Tưởng mình cỏ héo hoa khô
Một ngàn năm đã
yên mồ
ngàn năm
Gió trăng kết bạn thì thầm
Trần gian cách biệt xa xăm
quên rồi
Một hôm bỗng lại bồi hồi
Giọng trầm ai thả
thuyền trôi tới gần
Cỏ cây quen điệu say vần
Thiên thu bỗng lại trở mình mướt xanh
Nuột nà hoa rợp đan thanh
Không mai không sứ... thôi Anh đặt dùm
Hoa gì hương toả bao trùm
Nụ Nhân nhụy Ái ltrái sum xuê cành
Hoa gì thương tích chữa lành
Góp hương hạnh phúc Người dành tặng nhau
BN 12.8.10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét