Giữa khoảng cheo leo vắng
Văng vẳng tiếng em cười
Ngây ngô quá ... đi thôi
Mạch đời lai láng dậy
Trải hồn con nước chảy
Chân không,,, bước đi mau
Tia nắng bỏng trên đầu
Dịu hiền “mơn” đám cỏ
Tuổi đất trời hương tỏa
Vô Ưu đóa hoa cười
Buồn đau biến ... xa rồi
Quá khứ tan mây khói
Tương lai dài theo suối
Hiện tại chẳng lo âu
Trí soi vì Bắc Đẩu
Chuông mõ luyện ... quen dần
Nương theo gió qua sân
Hương trầm mây trắng gợi
Cơm rau niềm vui mới
Tay nhỏ nhặt lá vàng
Yêu ngày nắng chang chang
Quen sống đời... cơ cực
Tiếng lòng nghe nao nức
Từng khoảnh khắc đổi thay...
nkn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét