Trang

Hoa Nhân Ái

Bạn có biết về một món quà, món quà khiến người cho kẻ nhận thành bạn của nhau, món quà khiến người cho kẻ nhận được trở thành người hơn; món quà làm người cho có cơ hội nhận ra chính mình, món quà làm người cho trở thành người được nhận. Vì món quà ấy được cho và nhận trong tình yêu. Tôi muốn nói đến Hoa Nhân Ái.

Tình Yêu ...

Mỗi loài hoa đều có mảnh đất của riêng mình. Hoa hồng chỉ nở trên mảnh đất màu mỡ; Hoa xương rồng chỉ nở trong sa mạc.


Riêng Hoa Nhân Ái chỉ có thể nở trên sa mạc của lòng người, nhưng được tráng bằng một lớp đất màu mỡ của yêu thương.

Không ai có thể diễn tả được tình yêu là gì. Nhưng có thể nói đôi điều về miền đất có thể nảy sinh tình yêu. Đó chính là sự hy sinh tự nguyện. Sự hy sinh làm cho ta thành người, làm cho ta thành bạn của người bên cạnh, trước khi có thể nhìn nhận người bên cạnh là người, là bạn của chính mình.

... và Lòng Nhân Ái

Trên vùng đất hy sinh, tình yêu đâm chồi và kết hoa nhân ái, trái của nó là tất cả những gì chúng ta nhận thấy. Ai dám bảo rằng đó là điều không cần thiết trong cuộc sống thực dụng hôm nay ?

Hoa Nhân Ái : rất dễ nhưng cũng rất khó trồng tỉa, rất dễ nhưng cũng rất khó trao tặng, rất dễ nhưng cũng rất khó đón nhận, rất dễ nhưng cũng rất khó nhận ra. Điều khó-dễ ấy là do tình yêu nơi cho và kẻ nhận. Bởi cho không phải là dư của và nhận không phải do thiếu thốn, nhưng là tất cả người cho và kẻ nhận đã cảm thấy khuôn mặt của Tình yêu và cố gắng diễn tả tình yêu ấy...

Nguồn:KHPT.net

Thứ Năm, 12 tháng 8, 2010

Quanh Em

Quanh em có bóng Mẹ hiền

Sống vui em nhé,

Dần quen kiếp nghèo

Kéo xe ì ạch lên đèo

Tâm hồn thơ dại vắng teo hận thù


Ru êm giấc mộng nhân từ

Chiêm bao lồng lộng tình Sư ấm nồng

Mắt em là biển mênh mông

Tình em,,, là những chơn không nhiệm mầu


Mạch đời như vạt áo nâu

Tâm tư hờ hững sang giàu lợi danh

Vòng tay Mẹ gói an lành

Quanh em sớm tối tinh anh vỗ về


Nhất Anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét